Chẳng biết từ bao giờ, cái tên Hoài Đức A đã in dấu ấn sâu trong tiềm thức và tâm hồn của tôi. Từ khi còn là học sinh cấp 2, bản thân tôi đã dành cho ngôi trường này một tình yêu lớn và một góc đặc biệt trong trái tim mình. Hoài Đức A là có lẽ là đích đến, là mục tiêu để phấn đấu của nhiều cô cậu học sinh cấp 2, và tôi cũng vậy. Từng ngày nỗ lực, từng ngày cố gắng học tập và rèn luyện, tôi luôn mang trong mình mơ ước trở thành một thành viên của đại gia đình Hoài Đức A. Mỗi lần có dịp ghé ngang qua trường, tôi không quên ngó nghiêng vào một chút, ngắm nhìn từng hàng cây, dãy nhà, trong lòng tôi chợt thấy có cảm giác gì đó thân quen rất đỗi lạ lùng. Tôi mong muốn sẽ được gửi gắm 3 năm thanh xuân đáng nhớ nhất của đời người nơi mái trường dấu yêu này. Bởi lẽ, Hoài Đức A được mọi người biết đến là một ngôi trường có nhiều truyền thống tốt đẹp, môi trường học tập năng động, sáng tạo cùng đội ngũ các thầy, cô giáo giỏi về chuyên môn, tận về nhiệt huyết. Và hơn tất cả, tôi chọn Hoài Đức A vì trái tim tôi đã dành trọn cho nơi này!
Và rồi ước mong đó đã thành hiện thực, trải qua một quá trình học tập và thi cử căng thẳng, cuối cùng tôi cũng đã trở thành một học sinh của mái trưởng THPT Hoài Đức A. Cái cảm giác đến với “ngôi nhà” mình luôn mong ước nó tuyệt vời làm sao! Những ngày đầu đặt chân tới mái trường này, lòng tôi cũng bồi hồi, cũng xao xuyến, cũng chất chứa nhiều cảm xúc khó tả. Khi yêu một thứ gì đó, chắc hẳn ai cũng muốn dành thời gian để tìm hiểu hết về nó. Tình yêu đặc biệt với Hoài Đức A đã thôi thúc tôi tìm hiểu về mái trường với bề dày lịch sử hơn 50 năm này. Trường THPT Hoài Đức A được hình thành vào năm 1965 nhưng mãi tới tháng 9 năm 1966 mới chính thức ra đời (có con dấu và tư cách pháp nhân), tiền thân là trường cấp 3 Hoài Đức, được tách ra từ trường cấp 3 Nguyễn Huệ (Hà Đông).Trường THPT Hoài Đức A nằm trên địa bàn xã Kim Chung, gần sát ngã tư Sơn Đồng huyện Hoài Đức, thành phố Hà Nội. Trải qua nhiều năm tháng thầy và trò nhà trường đã lao động gian khổ, làm việc quên mình để hình thành đươc cái nôi văn hoá của địa phương. Đến nay nhà trường đã có đủ điều kiện khẳng định bước đường đi của trường và nhanh chóng đổi mới, đáp ứng sự nghiệp phát triển giáo dục trong điều kiện mới. Hoài Đức A luôn là bến đỗ lí tưởng của các bạn học sinh cấp 2, là niềm tự hào của mỗi học sinh đã và đang học tập tại đây, là nơi gửi gắm bao hy vọng cho các con hoàn thiện về nhân cách và tri thức của các bậc phụ huynh và là niềm tin tưởng, kỳ vọng của các cấp chính quyền huyện Hoài Đức vào cái nôi đào tạo những hiền tài của địa phương, những chủ nhân tương lai của đất nước. Chính bởi vậy, thầy và trò trường THPT Hoài Đức A luôn nỗ lực không ngừng, “dạy tốt học tốt” để hoàn thành tốt những niềm tin yêu, những nguyện vọng tốt đẹp đó. Trường không ngừng thay đổi, vươn mình để đáp ứng được nhu cầu giáo dục đặt ra trong thời đại mới. Khác xa với vẻ ngoài cổ kính, chất chứa hoài niệm là những phòng học hiện đại được trang bị đầy đù hệ thống máy tính, loa đài, máy chiếu, camera giám sát cùng nhiều thiết bị hiện đại, tiện nghi khác. Trường có đội ngũ các thầy giáo, cô giáo có trình độ chuyên môn cao,dày dặn kinh nghiệm, luôn không ngừng sáng tạo, đổi mới phương pháp dạy học, hơn tất cả, các thầy cô luôn cháy rực ngọn lửa đam mê với nghề giáo và đặc biệt luôn là những “người bạn” thấu hiểu học sinh. Dưới sự dìu dắt của thầy cô, từ mái trường Hoài Đức A đã có biết bao thế hệ học sinh trưởng thành, trở thành những kỹ sư, bác sĩ, những giáo viên,… tỏa đi khắp mọi miền đất nước, góp sức mình vào sự nghiệp xây dựng và bảo vệ và đưa đất nước phát triển sánh tầm năm châu.
Học tập hăng say là vậy nhưng Hoài Đức A cũng có những hoạt động ngoại khóa vô cùng thú vị, bổ ích cùng rất nhiều câu lạc bộ sinh hoạt sôi nổi- là nơi để các bạn cháy hết mình với đam mê và học được nhiều kỹ năng thực tế từ môi trường tập thể. Đó cũng là điều mà tôi thấy thú vị nhất ở mái trường thân thương này. Có thể nói, mô hình sinh hoạt câu lạc bộ là thế mạnh của Hoài Đức A. Nhận thức được tầm quan trọng của sách, muốn lan tỏa tới mọi người thói quen đọc sách và tinh thần hành động hướng đến xã hội, bạn sẽ không thể bỏ qua đại gia đình B&A(CLB Sách và Hành động). Nếu yêu thích âm nhạc, HGC( CLB guitar) là lựa chọn hoàn hảo của bạn, cùng hát, cùng đàn, cùng ngân lên những giai điệu tuyệt vời của tuổi thanh xuân rực rỡ. Còn nếu bạn mong muốn được tiên phong lên tiếng về những vấn đề xã hội đang là chủ đề nóng và băn khoăn, lan tỏa đến mọi người những thông điệp tốt đẹp về mọi lĩnh vực cuộc sống, HTJ(CLB Nhật Báo) thực sự dành cho bạn. Bạn yêu thích hội họa, muốn tìm cho mình những người bạn cùng chung đam mê, sở thích để cùng chia sẻ với nhau kinh nghiệm thuộc lĩnh vực này, LAC(CLB vẽ) cũng luôn chào đón bạn. Không dừng lại ở đó, trường còn có thêm nhiều câu lạc bộ như CLB Môi trường, CLB Tiếng Anh, CLB Hóa học, CLB Nhảy,… Tham gia vào các câu lạc bộ là cơ hội tốt để mỗi người trau dồi kiến thức, có thêm những kỹ năng mềm cần thiết, là cơ hội để mỗi người giao lưu, kết bạn và học hỏi những kinh nghiệp làm quản lí, lãnh đạo, kỹ năng làm việc nhóm và sinh hoạt trong tập thể. Tôi thực sự yêu thích việc tham gia các câu lạc bộ, mỗi lần đến giờ sinh hoạt, tôi lại có thêm nhiều niềm vui, kỉ niệm, nhiều kí ức đẹp đẽ với Hoài Đức A. Và đặc biệt, tham gia vào câu lạc bộ, chúng ta có thể VỪA HỌC VỪA CHƠI, vô cùng bổ ích.
Trải qua một thời gian học tập dưới mái trường THPT Hoài Đức A, không chỉ bản thân tôi mà còn có các bạn học sinh lớp 10 khác cũng đã nhận ra bản thân mình đã thêm phần trưởng thành, thêm yêu và trân trọng từng giây phút dưới mái trường thân thương này hơn. Hoài Đức A là một môi trường học tập lí tưởng. Tôi yêu mái trường này và yêu cả những gì thuộc về nó. Tôi yêu từng lối đi, góc nhỏ, từng ô cửa sổ, từng dãy hành lang nơi Hoài Đức A. Nơi đây, tôi luôn cảm nhận được hơi ấm của gia đình, thầy cô là những người cha, người mẹ thứ 2 của tôi, các anh chị khối trên như những người anh, người chị trong gia đình, luôn quan tâm, chia sẻ cho tôi nhiều điều bổ ích. Tôi yêu thích những bữa cơm trưa tại trường, được cùng ăn, cùng trò chuyện với bạn bè, thầy cô và được thầy cô hỏi thăm, quan tâm rằng ăn có no không, có mệt sau những tiết học không? Tôi yêu những lần tình cờ gặp thầy Hiệu trưởng ở một góc nào đó nơi sân trường, thầy khẽ nở một nụ cười hiền hậu cùng với những lời hỏi thăm chân tình.Dường như giữa thầy và trò không còn khoảng cách, thầy cô như đã trở thành những người bạn tri âm tri kỉ, sẵn sàng chia sẻ lắng nghe chúng tôi- những cô cậu học sinh còn rất ngây ngô, đơn thuần đến kì lạ. Chỉ với những giây phút nhỏ đó thôi, tôi biết lựa chọn trở thành một thành viên của ngôi trường này là đúng đắn như thế nào! Và tôi yêu cả những giây phút “HỌC HẾT MÌNH, CHƠI HẾT MÌNH” tại nơi đây. Môi trường năng động, tôi có nhiều cơ hội được tiếp xúc, trò chuyện với các anh chị lớp trên, được anh chị chia sẻ bao cảm xúc và kỉ niệm dưới mái trường Hoài Đức A yêu dấu. Một người chị lớp 11 đã kể cho chúng tôi nghe một kỉ niệm rất thú vị. Chị kể về một lần đi học thì bị thầy Sơn giám thị gọi lại ở cổng trường, vô cùng lo lắng vì thầy có phần hơi nghiêm khắc, chị rón rén lại chào thầy, cứ ngỡ bị gọi lại trách phạt vì một lỗi vi phạm nào đó nhưng không, thầy khẽ hỏi: “ Mặt e làm sao thế kia?”.Chị ấy vội vàng sờ lên mặt kiểm tra nhưng không có gì khác thường hết. Được một lúc thầy bảo: “ Mặt nổi mụn đỏ lên kia kìa, chắc lại thức khuya chứ gì, con gái phải biết giữ khuôn mặt, nhớ uống nhiều nước đấy…”. Chao ôi, thật ấm áp làm sao, thì ra người thấy bấy lâu nay chúng tôi cho là “khắc tinh” của mấy đứa học sinh hay quậy phá lại là người tâm lí và yêu thương học trò tới vậy. Thôi xong, thế là tôi lại yêu thêm mái trường này một chút nữa rồi! Còn một người anh lớp 12- sau 3 năm học tập tại trường cũng đã chia sẻ với tôi nhiều kỉ niệm nhưng tôi nhớ hơn cả là những lời tâm tình anh nói với tôi :“ Ba năm cấp 3 nó ngắn lắm em à, hãy sống hết mình và trân trọng từng giây phút dưới mái trường thân yêu này đi nhé, nỗi sợ áp lực thi cử bây giờ với anh chẳng thể sánh được với nỗi sợ phải rời xa nơi mà anh coi là cả thanh xuân, anh sợ… mình không còn đủ thời gian để yêu Hoài Đức A nhiều hơn nữa mà thôi...”. Lúc đó tôi chợt nghĩ, sau 3 năm gắn bó, dường như Hoài Đức A đã trở thành một phần kí ức mãi không thể quên với anh… À không, mà là với bất cứ ai đã gửi gắm 3 năm thanh xuân nơi đây.
Trải qua hơn 50 năm hình thành và phát triển, hơn 50 khóa học sinh trưởng thành, tôi tin Hoài Đức A còn làm được nhiều hơn thế nữa. Hoài Đức A là ngôi nhà chung của những bạn trẻ nhiệt thành, say mê học tập và cống hiến, là nơi chắp cánh cho những ước mơ hồng bay cao bay xa, là chỗ dựa tinh thần vững chắc để mỗi khi chúng ta đi xa lại có một nơi để nhớ về. Bao thế hệ học sinh đã lớn khôn, đã trở thành những công dân có ích cho xã hội từ môi trường đào tạo tuyệt với mang tên Hoài Đức A. Tôi tin nơi đây sẽ mãi là chốn tin cậy, là lựa chọn hàng đầu của bất cứ cô cậu học sinh cấp 2 nào, mong rằng các em sẽ lựa chọn được một ngôi trường thật tốt để không uổng phí thanh xuân, như anh chị đã có một thời niên thiếu không thể quên dưới mái trường này, nếu thời gian quay ngược trở lại thì anh chị tin chắc trái tim mình vẫn sẽ đặt trọn niềm tin yêu vào Hoài Đức A. Hy vọng trong thời gian tiếp theo học tập tại đây, các cô cậu học trò ngây ngô hôm nào sẽ có thêm phần trưởng thành hơn, có thêm nhiều kỉ niệm để góp nhặt những kí ức đẹp vào cuộn phim thanh xuân của mình. Có những buổi chiều thật đẹp, ngồi dưới sân trường lặng ngắm hàng cây, lắng nghe từng tiếng thở của nó, tôi thấy thật bình yên và hạnh phúc. Chúc cho Hoài Đức A ngày càng phát triển lớn mạnh, trở thành cái nôi đào tạo hiền tài, góp phần vào sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc vĩ đại. Mãi tin! Mãi yêu! Mãi hy vọng! …